Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện ngôn tình. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện ngôn tình. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2016

Bạn bè hôm nay chơi thân với nhau

Bạn bè hôm nay chơi thân với nhau, đừng để có một ngày, ngồi vô tình thấy những dòng tin nhắn cũ của nhau, lướt theo lướt theo mãi, bao nhiêu kỷ niệm gần như đã quên mất lần lượt trở về, rung động tự cười một mình, nhưng biết tất cả đều là chuyện xưa, giờ đây đã không còn gì.

Bạn bè hôm nay chơi thân với nhau, đừng để có một ngày, có một món đồ mới, thay đổi điều gì đó mới, tuyệt vời hơn trước, muốn khoe với nhau, muốn đưa nhau tận hưởng cùng, muốn hỏi nhau rằng nhớ ngày trước không, giờ khác rồi, tốt hơn ngày trước rồi… Nhưng không có cách nào có thể nữa, chỉ đành ngậm ngùi ôm mọi thứ một mình.
Và bạn bè hôm nay chơi thân với nhau, đừng để có một ngày, trước mặt mình người ta không dám nhắc đến nó, không dám để hai đứa ở cùng một nơi, hiện diện cùng. Đừng đê dù biết bản thân không thể nào thân được với thêm một ai như đã từng thân với nó nữa. Biết mình dường như thật sự cần nó, muốn chơi lại cùng... Nhưng nhất định không chịu ngoảnh về, không níu lấy.
Vì không còn đủ tin tưởng, hoàn toàn tin tưởng như ngày trước.
Vì đã từng đành lòng làm vậy với mình, trong quãng thời gian khó khăn nhất của mình.
Vì… đã từng rất tổn thương…
Thế nên, bạn bè hôm nay chơi rất thân với nhau, dính với nhau không rời, đừng để có một ngày, cách xa nhau như thế. Không quan tâm nhau, không muốn biết gì chuyện của nhau nữa.
Kỷ niệm rất đẹp của cả quãng thời gian dài, không còn ý nghĩa gì!
Đọc thêm

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2016

Đối với một người mà chúng ta có tình cảm

Đối với một người mà chúng ta có tình cảm, hình như chúng ta rất sợ khi phải nói lời mời, rủ rê, muốn gặp họ. Dù có thể biết rằng lúc đó họ đang rảnh, đang không bận gì, cũng muốn được đi đâu đó ra ngoài như chúng ta, nhưng chúng ta vẫn sợ khi phải lên tiếng trước.
Chúng ta sợ bị nhận câu trả lời từ chối.
Dù có thể họ sẽ từ chối với lý do rất chính đáng, đơn thuần bảo đi không được, hẹn hôm khác thôi, chứ không suy nghĩ gì. Nhưng với chúng ta thì không đơn thuần như vậy. Chúng ta sợ cái cảm giác bị họ chối từ, cái sự hi vọng rồi thất vọng, sự hụt hẫng. Hình như vậy.
Thế nên có những lần chúng ta thà chọn bước đi cô đơn một mình, chứ không dám kêu gọi đến họ. Chúng ta sợ sự thương hại. Chúng ta sợ mình sẽ làm phiền.
Và thế nên có những lần, chúng ta bấm vào khung tin nhắn cùng họ rất lâu rồi, nhưng cứ ngồi đó, nhìn đó, nhìn sự tồn tại của họ, mà không dám nói gì.
Rất nhiều lần như thế, chúng ta chọn sự im lặng. Không biết phải nói gì, làm gì, với những tình cảm đang dành cho họ cả.
Nói đúng hơn là, chúng ta biết phải thế nào, nếu họ từ chối đây?
Đọc thêm

Thứ Năm, 1 tháng 12, 2016

Con gái NEU xinh mê hoặc mà

Con gái NEU xinh mê hoặc mà :'( 
Em học bên BK K60, hôm qua em có qua kí túc xá NEU chơi với thằng bạn, lúc đầu em vào gửi xe ở cổng kí túc xá NEU. Em vào ngồi chơi với nó 1 lúc thì nó bảo lấy xe đi lượn, em mới quay trở lại lấy xe, lúc lấy xe em thấy có hẳn 6 bạn nữ xinh xắn xếp hàng, 1 bạn thấy em cũng đang lấy xe tự dưng vỗ vai em...
- Anh ơi.
- Ơi bạn.
- Anh dắt hộ em cái xe ra với ạ...
Thì con gái nhờ chẳng nhẽ từ chối, từ chối chúng nó lại bảo sinh viên BK thế này thế kia, mà em lại đang mặc áo đỏ BK nữa chứ. Em vừa dắt xong 1 cái, tự dưng 5 bạn kia lần lượt kiểu..
- Anh ơi dắt hộ em cái nữa.
- Em nữa.
- Cả em nữa...
Thế là em cứ lần lượt dắt 5 cái xe còn lại, trong khi dắt em chú ý thấy mấy bạn nữ rất xinh nhé, bạn nào người cũng thơm tho sạch sẽ ko thum thủm như trai BK trường em, rồi ăn mặc bạn nào nhìn cũng đẹp, cũng phong cách, ko dễ thương thì lại kiểu người lớn 1 chút ấy, có bạn thì phối đồ rồi đi giày thể thao nhìn xinh xắn lắm. Mà á, ko hiểu sao mặt mũi bạn nào cũng xinh xắn cơ, đánh tí son môi vào mà thấy tôn mặt hẳn, nhìn vào mấy bạn ấy rồi trong đầu cứ nghĩ tới cái lớp học của mình...thế éo nào toàn đàn ông, rồi chửi bậy, rồi điện tử..v..v...ngán ngẩm vô cùng, kiêu vừa dắt vừa nghĩ, thoáng 1 cái, dắt xong 5 cái xe, ngắm xong 6 bạn nữ...bạn nào cũng giọng nhỏ nhẹ "Em cảm ơn anh, em cảm ơn anh nhiều ạ, anh tốt quá...v.v..." nghe mát cả lòng mát cả dạ...đang phê tự dưng thằng bạn nó gọi
- Làm cái cc gì mà dắt xe đến cả tiếng đồng hồ, tao ăn xong cái bánh mì, đi wc, lau chùi tắm rửa sạch sẽ ra rồi mà vẫn chưa dắt nổi cái xe ra...
Rồi thì mọi thứ lại đâu vào đấy, dắt cái xe ra, nhìn mặt thằng bạn học NEU mà cứ nghĩ....học ở đây đúng là số hưởng, chả biết học hành hơn cái gì nhưng mỗi ngày đi học đc ngắm gái thế này cũng thỏa niềm mong ước...
Con gái NEU xinh mê hoặc mà, em mà đứng đó dắt thêm 10 cái xe nữa chắc ko nhớ mình đang làm gì, có khi ngáo ngáo ko nhớ mình là ai nữa...:'(
Đọc thêm

Sau khi xong ca mổ đêm trực cấp cứu xong

Sau khi xong ca mổ đêm trực cấp cứu xong. Một mình nó lủi thủi ăn tối với 2 miếng pizza để nguội, lướt lướt face xem có ai còn thức không? Đứa muộn nhất cũng onl cách đấy 1h. Lại như 1 thói quen, nó vào NEU confessions, những câu truyện tỏ tình của chúng nó, sao mà đáng yêu đến thế. Có thằng ku bk tỏ tình với người yêu 1 cách lầy lội, những bạn khoe gấu,..... để nó lại gato..
Đã lâu lắm rồi nó không còn cảm giác sinh viên vui đùa, tập trung lũ bạnbè..., nó chỉ sống ở viện, lúc về đến nhà là chỉ lăn ra ngủ vì mệt, thời gian biểu thì chả trùng với đứa nào. Lúc nó làm, mọi người cũng làm, tối về mọi người chơi, còn nó đi trực, khi nó xong xuôi mọi việc thì mọi người đã ngủ hết. Nó cũng ước ao, được có người quan tâm, được quan tâm ai đó. Nhưng cái nghề y nó thế, chẳng được có thời gian để nói chuyện với ai, đi chơi cùng ai...cứ bận bịu suốt, mấy ai hiểu được cho nó...
Thôi không ngủ được nó lại ra phòng cấp cứu xem có còn bệnh nhân nào không, tối nào nó trực cũng phải có 1 vài đôi, 1 vài người bạn đi chơi ngã xe vào để nó xử lý...
Hà Nội đêm mùa này cũng lạnh thât....
Đọc thêm

Thề hôm nay em muốn chửi lộn lắm chửi cả nhà ông mark đã sinh ra cái luôn

Thề hôm nay em muốn chửi lộn lắm chửi cả nhà ông mark đã sinh ra cái luôn :'(
Em học BK K59, tháng 2 vừa rồi em có đi học tiếng Anh tại 1 trung trâm, ở đó em có quen 1 bạn nữ K56 NEU...lúc đầu mới đi học thì chưa quen lắm, sau dần dần làm bài tập chung thành thân hơi, cũng thỉnh thoảng đi học về rủ nhau đi chơi, đi ăn riêng, lúc đó em cũng chỉ là tình bạn bình thường ở lớp học tiếng Anh thôi, nhưng sau này có nhắn tin qua lại ở điện thoại, ngoài việc học chúng em hỏi nhau về vấn đề tình cảm, tâm lý,....và rồi em nhận ra em thích bạn ấy rất nhiều...có 1 điều 2 chúng em ko hề kết bạn facebook, tính em thì cũng ít dùng facebook, thỉnh thoảng vào facebook xem bạn bè thôi, em cũng tìm được facebook bạn ấy nhưng ngại ko ấn kết bạn, thỉnh thoảng em có qua facebook bạn ấy xem trộm ảnh bạn ấy. Em cũng thích bạn ấy nhưng sợ cảm giác bị thả thính, tỏ tình xong rồi bị từ chối lắm...Rồi lớp học kết thúc, chúng em mỗi người 1 nơi...tự dưng bạn ấy im lặng trong vòng hơn 1 tuần liền...rồi bạn ấy nhắn cho em đúng 1 tin "Cậu đọc được tin nhắn chưa?" - "Tớ ko nhận được tin nhắn nào từ cậu cả" - "Thôi tớ biết rồi, chúc cậu vui vẻ nhé"...
Thế cứ thấy là lạ thế nào ấy, nhưng tự dưng cậu ấy chúc em xong rồi mất hút, em lúc ấy cũng buồn lắm, em nghĩ là "Thôi thì người đi ngang đời nhau"...
Tự dưng hôm qua, bạn em nói chuyện với em rồi dùng lap em mở phần tin nhắn lọc trên facebook ra, em mới hỏi
- Tin nhắn lọc là sao mày?
- Tin nhắn kiểu chưa kết bạn, nó hay lọc bớt giúp mày những người ko quen cho đỡ rác ấy.
- À ừ.
Tự dưng em thấy có điều chẳng lành...em mới out facebook nó, vào lại facebook em, vào phần lọc...Ôi định mệnh, ngày kết thúc lớp học vào tháng 5 bạn nữ ấy có gửi em 1 tin nhắn nguyên văn
"Chào cậu, tớ cũng ko hiểu tại sao cậu ko kết bạn facebook với tớ, tớ ko biết cậu có thích tớ ko nhưng tự dưng qua thời gian học ở lớp tiếng Anh, thời gian 2 đứa nói chuyện và đi chơi, tớ tự dưng thấy thích cậu, tớ cũng đã có 1 số cử chỉ thân mật để cậu tỏ tình với tớ vậy mà cậu cứ như vậy thôi, tớ ko biết giữa tớ với cậu là tình bạn hay là tình yêu nữa nên tối nay, tớ gửi tin nhắn này cho cậu để nói rằng "Tớ yêu cậu, cậu làm bạn trai tớ nhé"...nếu cậu đồng ý thì trả lời tớ, còn nếu ko, cậu hãy coi như là chưa từng đọc được tin nhắn này, cảm ơn cậu nhiều"...
Em vừa đọc xong mấy dòng này, em cảm giác ức, ứa cmn nước mắt luôn :'(...Em liền rút điện thoại, gọi cho bạn ấy, bạn ấy cười và trả lời em rằng "Hồi đó tớ thích cậu lắm ấy, nhưng giờ ko thích cậu nữa, giờ tớ cũng có n.y rồi..."
Em ngồi, thộn cmn mặt...Kiểu ko nói được lời nào nữa ấy...trách ai bây giờ, trách facebook, trách mình ko check inbox phần lọc...Đôi khi chúng ta vô tình lướt qua nhau như 2 người chưa quen...
Ông zời ạ...
Đọc thêm

Con gái NEU hay thật đấy

Mình là dân Thương Mại, vì chưa phỏng vấn xin đc vào chỗ nào ổn định 1 chút nên mình xin tạm vào ngân hàng BIDV làm. Mình làm ở đây được 2 tháng rồi, lương cũng đủ ăn đủ sống, mới vào mà, làm gì mà đc lương cao đâu.
Mình thì mới quen và thích 1 bạn nữ NEU K56, kém mình 3 tuổi. Lúc đầu làm quen cũng n.c qua facebook rồi mình mời bạn ấy đi uống nước, bạn ấy đồng y. 2 đứa đi ăn đi uống rồi cũng nói chuyện với nhau, bạn ấy cũng quan tâm hỏi công việc mình
- Thế giờ anh làm ở đâu ạ.
- Anh làm ở mảng chăm sóc khách hàng của BIDV.
- Vào BIDV có khó không ạ, em thích làm ngân hàng lắm.
- Như mảng anh cũng bình thường em à, mới vào mà cố gắng 1 chút, thông minh, cần 1 chút sức khoẻ nữa là ổn.
- Dạ thế chắc anh phải trao đổi khách hàng nhiều lắm.
- Tất nhiên rồi, ngày nào cũng nói chuyện với khách hàng, họ cần mình, mình cần họ thôi em.
- Vâng.
Nói chung đi chơi 3,4 buổi 2 đứa cũng xuôi xuôi, 1 hôm mình kêu em ấy qua chỗ mình, mình đưa đi ăn. Lúc em ấy qua thì mình đang dắt nốt mấy cái xe cho khách rồi chuẩn bị đổi ca trực. Em ấy thấy mình dắt xe với mặc đồng phục mới hỏi
- Ơ anh làm bảo vệ à.
- Đúng rồi em, anh bảo là anh chăm sóc khách hàng mà, anh dắt với trông xe mở cửa cho khách nữa, thôi đi ăn thôi.
Và đó là lần cuối cùng mình với em ấy đi ăn, sau đó là mất hút. Giờ gọi nhắn tin ko thèm rep luôn. Con gái NEU hay thật đấy, không thích gì cũng phải nói chứ, mất hút luôn.
Đọc thêm

Thứ Tư, 30 tháng 11, 2016

Hồi trước tán em cũng tốn nhiều thời gian và công sức lắm

Mình K56, người yêu K57 cùng NEU. Hồi trước tán em cũng tốn nhiều thời gian và công sức lắm, mới đổ chưa được 1 tháng. Còn đang nâng nâng trong cảm giác hạnh phúc nên sinh nhật em ấy muốn làm cái gì bất ngờ để tình cảm đi lên. Vừa sn eny xong, buồn thấu tâm can nên lên đây tâm sự......
Câu chuyện bắt đầu từ mấy tuần trước. Hôm ấy cả bọn ngồi tầng 2 KFC câu wifi làm bt nhóm. Một lúc thì để ý thấy 1 đôi ngồi ở bàn góc trong, gần bồn nước rửa tay. Trông kiểu đẹp đôi, đứa con gái đúng kiểu xinh dịu dàng, hồi ấy tán được em ny rồi k thì cũng gato. Thấy tò mò nên cũng để ý hóa ra là sinh nhật đứa con trai. Thấy bạn nữ chuẩn bị bánh, có nến niếc đầy đủ, xong thắp nến, ước nguyện các thứ. Lúc mở bánh ra thấy 2 bạn cứ ngắm ngắm nghía nghía mãi ko chịu ăn, lúc bạn nam ước bạn nữ còn ngồi giữ cho nên ko tắt, kiểu quan tâm đáng yêu phết, chắc cũng mới yêu. Xong bạn nữ còn xuống tầng mượn dao để cắt bánh. Mình nghĩ đúng là thằng ăn k hết thằng lần k ra, mình tán nổ đom đóm mắt eny mới đổ, xong đi ăn uống hay đi chơi đều ga lăng như trong phim, còn thằng này được ny quan tâm chăm sóc tận chân răng. Lằng nhằng một hồi nói chung chuyện chính là mình để ý đến đoạn ngồi ăn hết thì bạn nữa quệt kem dọa dọa bôi lên mặt bạn nam nhưng chỉ dọa thế thôi, nhưng đỉnh điểm là bạn nam cầm cả cái đế bánh úp vào mặt bạn nữ, mình ngồi xa k biết là còn nhiều bánh k nhưng thấy ban nữ đơ đơ 1 lúc rồi giật cái đế bánh cũng định úp vào mặt bạn nam nhưng k thành, sức con trai thì chống cự là chuyện đơn giản. Đôi này cứ đùa đùa nghịch nghịch dứ nhau mãi. Thấy hình như k quan tâm mặt mình như nào mà chỉ thấy có cơ hội cầm tay nhau xong trong lúc giằng co bạn nữ còn ngồi vào lòng bạn nam. Lúc sau thì thấy cả 2 đứng trước gương tự cười vào mặt mình rồi lau chùi sạch sẽ. Được cái 2 bạn cũng lịch sự, chỗ đông người nên chỉ cười, k hò hét, k gây ồn ào, k thì chắc bọn mình chửi cho mất, tình tứ nhau chỗ đông người trong khi người ta đang vục đầu vào học. 
Nhìn đôi này xong mình chắc mẩm đã có kế hoạch cho sn eny. Chuẩn bị quà là cái khăn to đùng, xong quyết định mua bánh gato rồi rủ e đến quán cafe vắng người yên tĩnh tổ chức sn cho e bất ngờ. Trong đầu mường tượng nhiều thứ tình cảm lắm. À tiện kể bạn nữ kia mua cái bánh bé tí, mình đầu tư mua hẳn bánh to đẹp, cắm nến lung linh. Vừa mới xong thôi. Lúc đầu eny bất ngờ, xúc động lắm, mắt long lanh. E thổi nến xong thì mình tặng quà. Đến lúc gỡ nến, học tập bạn nam kia eny chưa kịp cắt bánh thì mình chơi cả cái bánh vào mặt e xong cười đắc chí. Đã chuẩn bị tinh thần e sẽ vui và bôi bánh lên mặt mình, 2 đứa giằng co ôm ấp nhau như 2 bạn kia. Thế nào k thể ngờ là eny đơ cmn 1 phút luôn, xong k nói k rằng bỏ vào nvs. Lúc đi ra thấy mặt mũi sạch sẽ, rồi đùng đùng bỏ về, quà cũng k thèm cầm luôn. Mình đơ cmnl. Chạy đi thanh toán tiền cf rồi chạy ra thì e quay ngoắt đi, k nói nửa lời với mình. Biết thân biết phận xl rồi giải thích a chỉ muốn vui thôi nhưng e nhất quyết k trèo lên xe mình đưa về. Theo về đến tận nhà trọ của e rồi lại lóc cóc đi về. Lòng buông rười rượi lên đây tâm sự giải tỏa.
Chỉ muốn gửi lời đến đôi bạn kia. Hạnh phúc của 2 bạn đã phá nát hạnh phúc của mình rồi
Bây giờ mình phải làm sao để giải thích và xl eny đây, nt e cũng k trả lời. Các bạn cho mình lời khuyên đi..
Đọc thêm

Ngày đông và nhớ em!!!!

Ngày đông và nhớ em!!!!
Mình là k55 của trường còn em là k57 của trường. Hai chúng tôi sống cùng một tỉnh, nhưng nhà cách nhau 25km. Mùa thu năm ấy tôi chuyển trọ và cũng chính là lúc em đi tìm trọ rồi cuộc đời đưa đẩy tôi và em cùng chung một dãy trọ. Thoạt nhìn tôi thấy em cũng dễ thương, vì xóm trọ cũng vui vui nên em cũng nhanh chóng hòa nhập,những ngày mưa cả xóm trọ tụ tập tại một phòng và chơi với nhau... những buổi đó tôi đều tranh thủ nhìn em thấy em thật dịu dàng và ngoan ngoãn từ đó tôi đã bắt đầu để ý đến em.
Hôm đó ông trời cũng ủng hộ tôi, tôi có 2 vé xem ca nhạc và cả trọ lại đi trường hết tôi đành rủ em ik xem và em đã đồng ý, tối bắt đầu xin số điện thoại và tán tỉnh em. Sau 2 tháng thì em đã đồng ý, nhưng ngày tháng sau này tôi lại làm em khóc nhiều lần. Em trước khi quen tôi là một cô gái vô tư, lúc nào cũng cười được vậy mà tôi đã làm em trở thành con người buồn, đến cả ánh mắt của em cũng buồn đến lạ. Nhưng em vẫn không bỏ cuộc, em vẫn bên cạnh tôi- em vẫn thế vẫn quan tâm tôi và yêu tôi. Rồi một ngày nyc cuả tôi đến tìm tôi và nhờ cho ở vài ngày và em cũng biết đó là nyc, không hiểu lúc đó thế nào tôi lại đồng ý và tôi xin ở hòng bạn bên cạnh. Và tôi có nói với mọi người trong trọ cả trước mặt em nữa, "lát có bạn anh đến đừng có nói là anh đang yêu ai" em buồn lắm em không khóc trước mặt tôi nhưng nghe bạn cùng phòng em kể, "nó đóng cửa khóc rất nhiều". Thế rồi một ngày mưa em nt với tôi " hạnh phúc nhé... Yêu anh, Tạm biệt mối tình đầu của em" xong em hủy kết bạn và chặn số của tôi, tôi không có cách nào để liên lạc với em vì em được nghỉ 1 tháng và em đã về quê.. Những ngày đó tôi thật hối hận, tôi đã sợ mất em đến thế nào, tôi xin lỗi và mong em tha thứ và em đã chịu tha thứ quay lại với tôi. Kể từ đó tôi đã thay đổi tính nết và bên em quan tâm em nhiều và em cũng dần gần tôi, em thường hay nũng với tôi nhưng đáng yêu lắm chứ em không thuộc kiểu bánh bèo, e muốn tôi như thế này như thế kia với em nó không phải kiểu giọng mít ướt mà là ra lệnh, xong tôi không đồng ý thí em buột miệng nói " anh còn giốt lắm , không biết thương em gì hết" đến chịu thua với em... Dần dần hai chúng tôi như hình với bóng, em ở nhà tôi cũng không đi chơi với bạn bè nữa, và tôi rủ em đi chở để tìm không gian riêng. Tôi đã dạy em chơi game và cũng dẫn dắt em vào quán game và hai chúng tôi chơi cười rầm rộ cả quán nét, tôi thắng em thì em cào cấu bảo sao anh chơi ăn gian thế còn em thắng thí em hất mắt lên nhìn muốn véo cái má lắm " má em ú lắm - tôi thích điều đó". Tôi đã biết tôi yêu em nhiều đến thế nào và tối cũng có biết em sợ nhất là con gián và nhiều lần em đã khóc vì sợ, em lại làm nũng với tôi nước mắt ngắn nước mắt dài, tôi đã thốt ra" em thật là rắc rối phiền phức". Chúng tôi yêu nhau được hơn 1 năm và đã trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống, có lúc tôi chán nản thì em nói "đừng buồn nữa, Vì K nhà em buồn em cũng buồn nhiều lắm", tôi thấy mình thật may mắn khi đã có em, nhưng rồi tôi lại không biêt giữu em lại, làm em tổn thương, Tôi đã nói " anh sẽ không bao giờ cưới em, nên tốt nhất chúng ta chia tay nhé". Em chỉ hỏi đúng một câu "anh suy nghĩ kĩ chưa, Ừ" rồi em chạy đi, hai hôm sau tôi thấy em chuyển trọ, em xách đồ nặng lắm thấy tôi những em cũng chẳng còn làm nũng với tôi nữa, em cứ cố xách..tôi cảm thấy trong lòng mình khó chịu thế nào" Sao chúng tôi gần nhau như thế lại có khoảng cách nhiều đến thế... Nhìn bóng em khuất dần tôi chợt nhận ra mình đã đánh mất một thứ gì đó quan trọng. Hôm nay là ngày thứ 2 em chuyển đi, mỗi một ngày trôi qua thì tôi thấy thật khủng khiếp, những ngày ở bên em tôi chỉ nghĩ là những này bình thường, cho đến bây giờ tối biết những ngày hạnh phúc nhất là những ngày có em bên cạnh. TÔI HỐi HẬN
Các bạn à, có những thứ quan trọng khi mất đi rồi mới nhận ra, hãy biết trân trọng và bảo vệ, không các bạn cũng sẽ giống như tôi đấy
Nhớ em rồi!!!!
Đọc thêm

Chúng tôi cùng tuổi, cùng học chung một trường cấp 3

Chúng tôi cùng tuổi, cùng học chung một trường cấp 3, thậm chí là cả trường đại học NEU này.
Tôi học thua cậu ấy một khoá, vì tôi thi lại. Tôi cố gắng hết sức lực mình để vào cùng trường với cậu ấy, được gặp cậu ấy, để nói với cậu ấy một lời : " thật ra tớ rất hối hận!"
Nhưng sự thật là tôi chưa bao giờ can đảm thừa nhận, chưa bao giờ tôi dám đối diện với tình cảm của chính mình. Vì tôi sợ. Sợ mình không được đáp lại, sợ mình bị lấy ra làm trò cười cho người ta...
Từ lúc học cấp 3, cậu đã là cậu trai rất thu hút ở trường, đẹp trai, hát hay còn cực giỏi tiếng anh. Tôi may mắn được làm việc cùng cậu ngày thứ 7 trong văn phòng đoàn. Lúc đó tôi chưa thích cậu lắm, vì kiểu người quá hoàn hảo như cậu không thích hợp với tôi. Ngày đó, trên hành lang trường, khoảnh khắc cậu quay lại nhìn tôi và cười, tôi đã trót thích thầm cậu. Bởi nụ cười rạng rỡ kia...
Chúng ta ít nói chuyện với nhau. Cậu biết tên tôi. Hay gọi tên tôi trong những lần họp đoàn. Mỗi lần cậu gọi tim tôi như run lên từng chập. Lúc đó thật xấu hổ! Tôi thường cố lờ cậu đi vì không muốn cậu nhìn thấy khuôn mặt đỏ gay lên của mình. Tôi cũng không muốn cho cậu biết tôi thích cậu. Vì người cậu thích không phải tôi.
Vô tình cái mả lạnh lùng tôi tạo ra khi ở bên cạnh đã kéo dài khoảng cách giữa hai chúng ta. Tôi nhận ra sự nỗ lực của cậu khi cố gắng làm bạn với tôi, bắt chuyện với tôi, cười với tôi... Nhưng chưa bao giờ tôi muốn thật sự đối diện với cậu. Bởi tôi biết kết quả là sự vô vọng thôi.
Đỉnh điểm là lần cậu quay sang bắt chuyện với tôi giữa sân chào cờ. Tôi ngồi dưới cậu 3-4 dãy ghế, nhưng người cậu chọn trò chuyện lại là tôi. Khi đó tôi làm gì? Ngoài việc để mặc cậu nói và quay sang chổ khác?
Tôi thật sự xin lỗi. Ánh mắt cậu lúc đó làm tôi đau lắm. Tôi nhận ra mình đã sai. Nhưng lại không có can đảm để làm lại. Hết sai lầm này đến sai lầm khác. Cậu tưởng tôi ghét cậu. Từ đó trở đi không bao giờ cậu bắt chuyện với tôi nữa...
Giá lúc đó tôi mỉm cười với cậu. Thì có lẽ chúng ta đã là bạn! Không cần đứng bên cạnh cậu như một người con gái, chỉ để được nhìn thấy cậu một chút thôi cũng được!!! Giá như lúc đó... Phải! Cuộc đời không bao giờ có chuyện "giá như".
Cho đến giờ, 3 năm trôi qua, tôi vẫn dùng cách thầm lặng đó quan tâm cậu. Dù chỉ thấy cậu thoáng qua thôi cũng đủ làm tim tôi hẩng một nhịp. Lúc đối diện với cậu, nhìn nụ cười mỉa mai đó, thật sự tôi không thấu được ý nghĩa của nó là gì? Chỉ biết nụ cười đó ám ảnh tôi mãi! Vở kịch tôi diễn cậu đã biết? Tình cảm của tôi cậu đã thấy? Hay chỉ là mỉa mai dáng vẻ xấu xí của tôi qua bao năm không đổi? Hay mỉa mai sự hèn nhát của tôi? Sự trốn tránh của tôi với cậu? Lúc nhìn thấy nụ cười và ánh mắt đó của cậu, sau 1 năm thương nhớ, cậu bảo tôi cảm thấy thế nào đây?...
Lúc đó có thể xin lỗi cậu. Nhưng cậu làm tôi không thể mở lời. Lời xin lỗi của tôi vốn chẳng quan trọng , phải không? Vì tôi đâu có quan trọng với cậu! Một chút cũng không?
Cậu không chấp nhận lời mời kết bạn trên face, thậm chí chặn kết bạn vs tôi. Một cơ hội để tôi xin lỗi cậu cũng không cho nốt! Đáng lẽ tôi phải buông tay chấp niệm với cậu rồi! Đáng lẽ tôi nên xem cậu là người xa lạ! Nhưng 3 năm qua, tôi vẫn thích cậu một cách khó tin...
Đọc xong conf này, chắc cậu có thể biết tôi là ai ( hoặc không, vì tôi quá mờ nhạt trong mắt cậu). Tôi xin hứa với cậu rằng từ nay sẽ không cố ý xuất hiện trước mặt cậu nữa. Sẽ thôi can đảm gửi lời mời kết bạn trên face. Sẽ ngưng thói quen vào trang cá nhân xem cậu đang làm gì. Sẽ thôi nhớ cậu mỗi khi đêm về. Sẽ thôi hối tiếc vì những chuyện đã qua.
xin lỗi vì đã thích cậu rất nhiều.
Xin lỗi cả bản thân vì đã cố gắng che đậy những cảm xúc thật lòng...
Và Cảm ơn cậu vì đã cho tôi một thời thanh xuân biết thế nào là yêu thương và tiếc nuối...
Đọc thêm

Đã có lúc tưởng chừng không thể sống thiếu nhau

Đã có lúc tưởng chừng ko thể sống thiếu nhau...
Chắc hẳn ở đây ko ít bạn như mình, chia tay mối tình 4 năm vào năm ngoài mà đôi lúc những kí ức về tình yêu ấy thỉnh thoảng ùa về...Tôi và anh đều là K52 của NEU.
Lần đầu tôi và anh gặp nhau khi chúng tôi học chung lớp bóng rổ 1, tôi ngồi ở cuối hàng, anh chạy huỳnh huỵch tới và hỏi "Cậu ơi đây có phải lớp rổ 1...ko" - "Đúng rồi cậu à" - "Ôi may quá"...
- Lần đầu tôi biết số của anh và anh biết số của tôi là sau đó 3 tuần, anh nhờ tôi xin phép thầy cho tới muộn và nhà có việc gấp, anh chỉ đến muộn có nửa tiếng.
- Lần đầu anh nhắn tin tôi ko vì chuyện học hành là tháng 10 năm ấy, anh lúc đầu chỉ nhắn tin đùa tôi...
- Lần đầu tôi với anh đi chơi cũng chính là tối hôm đó, anh đưa tôi đi quanh Hà Nội, qua phố cổ và dừng chân tại quán nem chua rán.
- Lần đầu anh tỏ tình với tôi và tôi ko đồng ý là vào 28/10/2011, "Cậu có người yêu chưa, hay làm người yêu tớ đi" - "Này nhé, mới quen nhau mà dám nói vậy à"...
- Lần đầu tiên ngày trời mưa, tôi đang đợi mưa ngớt tự dưng anh thấy anh từ cổng trường đi vào, tay cầm bộ quần áo mưa vì trước đó tôi chỉ nhắn tin cho anh "Trời mưa nên tớ chưa về được"...anh ko nói gì cứ thế đến chỗ tôi cười rồi nói "Mặc bộ quần áo này vào đi xong tớ đưa về", đó là lúc trái tim tôi rung động.
- Lần đầu tiên tôi đồng ý làm người yêu anh là vào 20/11/2011, chúng tôi cùng lên khoa chơi và gặp nhau, anh với tôi cùng đi bộ ra nhà xe, trên đương ra anh nói với tôi rằng "Cậu làm người yêu tớ nhé"...tôi cười và trả lời anh "Sao hỏi mãi thế, tớ đồng ý, được chưa?"...
- Nụ hôn đầu đời của tôi là vào giáng sinh năm ấy 24/12/2011...anh chủ động kêu tôi nhắm mắt và hôn tôi...
Từ 20/11 năm ấy, chúng tôi yêu nhau, trong 4 năm học đại học, từ việc học, việc đi làm, học tiếng Anh,...chúng tôi đều bên nhau. Có những ngày tôi đi học buổi trưa ko về nhà, tôi kêu nằm ngủ ở lớp, anh liền mang hộp cơm đến cho tôi mặc dù tôi nói "ko cần đâu, em ăn cơm ktx là đc mà". Rồi lần tôi bị sốt virus, nằm truyền dịch, mệt mỏi, anh bỏ mất 1 buổi học ở bên tôi, nắm tay tôi rồi ngồi kể cho tôi những kỉ niệm hồi bé của anh, rồi tôi ngủ thiếp đi lúc nào ko biết, 1 lúc sau tôi tỉnh dậy vẫn thấy anh ngồi đó, nắm tay tôi nhưng ngủ gật mất rồi. Mỗi lần tôi thấy thất bại trong việc học, việc làm hay bất kể việc gì, anh đều an ủi động viên tôi...giúp tôi có động lực tiếp tục những đam mê...
Yêu nhau 4 năm, ra trường, anh đột nhiên kêu muốn chia tay với tôi, anh chỉ nói lý do duy nhất là không hợp dù tôi có níu kéo, anh nói rằng "Ko, anh chỉ cảm thấy ko hợp thôi, nếu có tiếp tục thì kỉ niệm càng sâu đậm, đến lúc ấy chia tay em, em sẽ đau đớn hơn bây giờ nhiều", chúng tôi cắt đứt liên lạc từ đây, cả tôi, cả anh đều ko liên lạc với nhau nữa, cả 2 đều chủ động làm vậy...sau đó 6 tháng, anh đính hôn và lấy vợ...người đó ko phải tôi, tôi cảm thấy mọi thứ sụp đổ, tại sao 4,5 năm yêu nhau lại bỏ nhau rồi đến với 1 người con gái và lấy họ làm vợ chỉ trong vòng nửa năm...
Cuộc sống này, còn nhiều thứ lạ lắm,...có lẽ chúng ta sống chưa đủ để cảm nhận đc những đau đớn ấy...
Viết cho ngày hôm nay, 1 năm tròn khi anh nói lời chia tay....
Đọc thêm

Lại một năm nữa gió mùa về

Lại một năm nữa gió mùa về.
Chào các bạn mình là k56. Chỉ là muốn chia sẻ với các bạn về mối tình đã qua của mình. 
Mình và anh yêu nhau từ những năm tháng cấp 3 của mình. Anh hơn mình 6 tuổi. Chúng mình yêu nhau khi mình học lớp 12. Nhà anh gần cổng trường mình học.
Một tình yêu tưởng như sẽ đi đến kết thúc viên mãn nhưng rồi mình đã lựa chọn rời xa anh.
Đối với ny thì anh là một người lí tưởng. Tốt với mình và yêu chiều mình. Mình tin anh là 1 người rất chung tình vì suốt hơn 3 năm yêu nhau chưa khi nào mình thấy anh có ý với bất kì cô gái khác.
Duy có 1 điều...Anh chỉ học hết cấp 3 trong 1 trường dân lập huyện sau đó anh đi bộ đội. Khi anh đi bộ đội về mình và anh mới quen và yêu nhau. Haiz...
Suốt 3 năm trời anh không có 1 công việc ổn định. Và chỉ onl bán mấy thứ thuốc tăng cân, giảm cân, bla...bla... mình không thích vì bản thân nghĩ mấy thứ thuốc đó đến anh là 1 người không có chút kiến thức nào về y mà bán đc thì cũng chỉ là thứ thuốc lừa đảo. 
Lần thứ n khuyên Anh đi làm chỉ nhận lại những câu: "Anh không muốn làm giầy da" "Anh muốn có một công việc có thể lo đc cho em" "Anh đang chờ"....
Ngày ấy mình còn trẻ con anh nói vậy thì biết vậy chứ chẳng nói thêm. Chỉ nghĩ tình yêu chân thành của 2 đứa sẽ vượt qua tất cả. 
Gia đình Anh rất quý mình nhất là mẹ và các cô Anh. Khi mình đỗ đh mẹ anh rất hay nhắn tin hỏi han và dặn dò mình. 
Và rồi sóng gió bắt đầu đến khi bố mẹ mình phát hiện yêu anh.
Nói qua chút về gia đình mình. Gia đình mình là gia đình gia giáo cũng phải nói là có điều kiện trong vùng. Từ bé mình đã không phải thiếu thốn gì vì bố mẹ mình rất chiều nhưng cũng rất nghiêm khắc. Ngoan thì cái gì cũng có nhưng khi đã hư thì bố mẹ sẽ cắt hết mọi thứ. 
Ngày đó là vào tháng hè. Mẹ mình có vào máy tính của mình và nhìn thấy ảnh 2 đứa. Rồi mẹ điều tra mọi thứ về anh. Bố mình cũng vậy. Bố còn cho người điều tra xem anh có nghiện ngập gì không? (Vì khu nhà anh ngày trc thanh niên nghiện rất nhiều). Rồi bố mẹ cấm mình không đc yêu anh và phải dừng mối quan hệ ấy ngay lập tức. 
20 tuổi. Mình bị bố mẹ thu điện thoại và bị nhốt trong phòng 1 tháng hè. Nhưng đc con bạn thân sang chơi và đưa cho mượn đt của nó dùng trộm bố mẹ. Ban đầu mình rất giận bố mẹ cho rằng bố mẹ không tôn trọng quyết định của mình. Cho rằng bố mẹ chỉ nghĩ đến giàu nghèo. Cho rằng bố mẹ thực dụng. Mình đã gắt, đã cãi lại bố. Và cũng đã khóc rất nhiều.
Đc 1 tuần thì bản thân cũng thích nghi đc. Mình im lặng ăn cơm, im lặng nghe bố mẹ mắng suốt. Rồi lúc ấy mới thấy bố hút nhiều thuốc hơn, uống nhiều rượu hơn, ăn ít cơm hơn và ngủ ít hơn... Mắt mẹ thâm hơn, đỏ hơn... hình như hôm nào mẹ cũng khóc vì mình. 
Bố không cho mình yêu, muốn mình tập trung học. Bố nói yêu 1 người không có chí tiến thủ không chịu đi làm thì bản thân mình cũng theo hướng đó và không phát triển đc. Trong khi gia đình anh không hoà thuận. Bố anh thì bồ bịch, không quan tâm đến cviec của con cái.... bố còn lo 1 thanh niên 26t không công ăn việc làm sẽ đưa mình vào đời sớm hơn. Sẽ ảnh hưởng tới tương lai của mình. 
1 tháng trời mình sống tẻ nhạt như vậy. Dậy - dọn nhà - nấu cơm - ăn - ngủ - dậy - nấu cơm - ăn - ngủ. Mình cũng nghĩ đến việc ctay anh. Nhưng chỉ cần nghĩ thôi nước mắt đã ròng ròng. 
Rồi một hôm. Lúc ấy sắp hết tháng hè mẹ anh có ntin zalo cho mình. Mình đã kể hết cho mẹ anh nghe. Các bạn biết không? Một người mà mình luôn tôn trọng và nghĩ sẽ yêu thương mình đã nói với mình ntn "Hay con giả vờ bố mẹ là con có thai, nôn oẹ đi cho bố mẹ con sợ" mình đã từ chối và nói thẳng mình không làm vậy. 
Lúc ấy bản thân nghĩ: mình không thể nghe cô đc. Không thể nghe 1 người mà chưa nuôi mình ngày nào đi nói dối bố mẹ những người 20 năm cày mặt nuôi mình lớn. Mình cũng biết mình mà nói dối như vậy với tính khí của bố mẹ họ sẵn sàng đuổi mình ra khỏi nhà. 
Và mẹ mình đã đọc đc khi mẹ phát hiện mình dùng trộm đt. Mẹ mình rất tức giận và nói. "Con có thể bỏ nhà theo nó nếu con vẫn cố chấp theo đuổi ty của con. Nhưng mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận mẹ chồng của con như thế. Mẹ sẽ không trợ cấp và dành cho con bất cứ thứ gì nếu con cố chấp. Họ không nghĩ và không thương con". Lúc ấy mình chỉ vâng. Mình muốn nói ctay nhưng lại nghĩ để anh có công vc rồi mình ctay đỡ áy náy.
Rồi đến ngày mình phải lên trường. Mình xin phép bố và hứa với bố sẽ thay đổi. Hôm ấy là vào một ngày bão. Mình đã nói ctay anh. Anh lặn lội lên HN tìm mình. Mình tránh mặt và không về. Bạn bè thì khuyên về nói chuyện thẳng thắn. Nhưng mình không. Vì mình biết về cũng chỉ là những cái ôm và sự níu kéo. 
Anh nói "bố mình quá đáng". "'Anh nói bố mẹ mình có học đh cẩn thận đâu mà cấm mình". Anh nói "sau này về ở với anh chứ có ở với bme đâu mà mình phải sợ". Vâng thưa anh chả nhẽ sau này lấy anh xong em phải từ bỏ gia đình ư? E muốn mua cho mẹ cái này, mua cho bố cái kia. Thì lúc ấy e phải lsao? Xin lỗi anh nhưng em không thể đi làm ngày ngày rồi nhìn anh nằm ở nhà đc. 
Chia tay mà mình không rơi 1 giọt nc mắt. Cảm giác thực sự nhẹ nhõm....cảm giác mà mình không nghĩ mình có thể làm đc...
Bởi vì không muốn đánh mất tuổi thanh xuân của nhau cho mối quan hệ không có kết quả...
Đọc thêm

Kinh nghiệm sống hơn 20 tuổi

Chào các bạn, mình là sv K56, kinh nghiệm sống hơn 20 tuổi đầu dù vẫn còn non nớt nhưng có một số chuyện thuộc về lĩnh vực ‘đối nhân xử thế’ mong rằng có thể chia sẽ vs các bạn một chút để các bạn đi ra ngoài k gặp phải những đứa như con em họ mình để mình nghĩ thầm rằng nó bị “ngơ ngơ”.
Em họ (mình với nó k thân lắm vì lâu mới gặp một lần, gọi thế nhưng nó lớn tuổi hơn mình, mới ra trường), đang trong thời gian rãnh rỗi xin việc nên có vô nhà mình chơi vài ngày. Ôi dào, vẫn biết nó ở nhà là con út, không phải làm gì nhiều nhưng nó đã ra trường rồi mà sao thiếu sót nhiều quá. Mình có một vài chia sẽ sau, có những thứ khi đến nhà người khác BẮT BUỘC bạn phải nên biết: 
1. Tối thiểu là phải cầm được cây chổi để quét nhà, lau nhà. Nó đến nhà mình mà chưa quét nhà được một lần, nhà toàn mình quét thôi, nó thấy mình lau nhà nó cũng đứng nhìn, k đả động gì hết. Mình không có ý bắt nó phải “à, có cần nó phụ gì không”, hay “để nó làm cho” , có ý quan tâm một tí đi, nhưng nó không nói gì sất -_- Chiều qua mẹ mình có bảo mấy chị em ở nhà phải quét dọn nhà cẩn thận các thứ, ấy thế mà tới hồi nó đứng nhìn mẹ mình quét sân, mình đi lau nhà, cạn mọe lời.
2. Trong mâm cơm, dù không thích ăn món gì đấy nhưng phải gắng ăn vài ba miếng. Mình đến nhà người khác, gặp mấy món ghét cay ghét đắng vẫn phải cố ăn cho ngta vui. Còn nó thì vầy, thấy nó không ăn thịt luộc, bố mình mới bảo con ăn món đó đi, nó bảo con k thích ăn thịt luộc, chỉ thích ăn thịt kho thôi bla bla … trong khi mình là cái đứa đòi ăn thịt luộc đấy >_<
3. Nấu ăn mỗi nhà mỗi kiểu, không muốn nấu cũng phải vô phụ giúp chứ. Nó thấy mình nấu, nó cứ đứng nhìn thôi, xong rồi kêu sợ nấu k hợp nên k nấu. Ừ cho qua đi, trong khi trên bếp cả mớ thứ rau củ chưa rửa, tới khi mình nhờ mới đi, hạn hán lời luôn -_-, đừng nói đến việc nấu cơm nhé.
4. Ví như cô/gì/chú/bác có nhờ con họ làm gì thì nên nhanh miệng để con làm cho, không thì để con giúp, đằng này nó cứ đứng nhìn rồi lại vô ghế ngồi bấm điện thoại thôi :3, mình bận quá không đi kịp, nó vẫn đứng nhìn :3
5. Đồ nhà mình phơi cả giàn đấy, nó chỉ lấy mỗi đồ nó vô thôi -_-
6. Đến nhà người khác thì nên gặp gì làm nấy, thấy không có việc cũng ráng hỏi có gì không để phụ cho, không phải cứ ngồi bấm đt rồi đợi chỉ điểm thẳng tên mới đi đâu, nhiều khi người ta ngại không dám nhờ đấy.
Trời ơi mình không muốn kể xấu con em mình nhưng sự thực là vậy đấy. Thấy nó trên mạng cũng thuộc dạng xinh xắn, nói chuyện cũng mạnh miệng, nhiều ng theo các thứ… cơ mà đời méo bao h như mơ cả. Mình cũng muốn nói nó lắm chứ nhưng chẳng biết sẽ nói thế nào cả vì đây thuộc dạng “quy tắc ngầm”, mỗi người sẽ phải tự nhận biết.
Mình không có ý khi đến nhà người khác chỉ để chơi nhưng sao cảm giác giống làm osin vậy, cái đấy không đúng nhé. Khi đến nhà người khác, ở chung với người khác, một phần những điều đó chính là để bày tỏ lòng thành của mình, phần khác từ việc ở chung đấy mà người ta cũng đánh giá được bạn là con người có nhanh nhẹn, hiểu biết hay chỉ biết trông chờ vào người khác thôi đấy.
Chúc các bạn luôn được chào đón nồng nhiệt khi đến chơi nhà người khác.
Chào thân ái!
Đọc thêm

Chuyện của cậu con trai 19 tuổi với cả bạn gái

Chuyện của cậu con trai 19 tuổi với cả bạn gái
Chào con trai, chắc con chả nhận ra được mẹ đang nói về con đâu
Chào các cháu, trước đây cô học NEU nhưng không nhớ k bao nhiêu, năm nay cô 49 tuổi rồi, hàng ngày cô vẫn vào đọc confess của trường và có thấy mấy lần cậu con trai của mình lên top bình luận
Con trai cô năm là K58 của trường, hiện tại em nó đang có yêu 1 cô bé sinh năm 97. Cô thì cũng chẳng phản đối gì con trai cô yêu người hơn tuổi cả, nhưng có 1 điều cô bé người yêu của con trai cô làm con trai cô không thích, đó là cô bé đó có rất nhiều bạn thân là con trai và thỉnh thoảng cô bé đó đi ăn riêng cùng mấy người bạn thân đó
Cô thì cũng không có nhận xét gì cô bé kia cả, nhưng cô biết được rằng con trai cô hay các bạn nam, đàn ông nói chung đều có máu ghen, tuy ghen ở trong lòng nhưng ít khi họ bộc lộ ra ngoài lắm
Cô sẽ kể về cô và chồng để cho các bạn nữ rút ra kinh nghiệm nhé, các bạn nam không thích người yêu của mình đi chơi riêng với các bạn nam khác đâu, có đi chơi thì nên đi chơi với cả nhóm bạn ý
Cô sinh năm 69, chồng cô sinh năm 68, bọn cô yêu nhau từ những thập năm 9x, khi đó yêu nhau, chú đèo cô, cô toàn để cái túi ở giữa ý, chứ chả ôm nhau như mấy bạn thời nay đâu.
À, cô nói thẳng vào vấn đề chính 
Từ hồi yêu nhau, cô đã cấm chồng cô đèo bất cứ người phụ nữ nào, trừ mẹ và con gái, chồng cô thì chả có bạn thân là con gái mà đi chơi riêng như cô bé kia, toàn đi nhậu với các bạn đồng niên vào chủ nhật đầu tiên của tháng 10, và đi cả mấy bạn cùng làm việc.
Cô rất hiểu tâm lý chồng cô, có 1 lần bạn của chồng cô mời đi dự tiệc ở ngân hàng Kiên Long, có 1 người bạn cũ của cô ra nhận bạn, cô biết chồng cô hay ghen rồi, thế nên là cô giới thiệu chồng cô cho chú ý luôn, cả buổi tiệc, chú ý toàn ra chỗ cô với chồng để mời rượu chồng cô, chồng cô ghen lắm, nhưng chú khéo đến mức mà chồng cô không thể không uống được. Đến lúc về, chồng cô toàn nhằm xe tải phi, cô phải gắt lên chồng cô mới thôi
Có lần cô về quê, đi chơi với các bạn hồi cấp 3 ở hồ Vịnh Xuyên, cô có dẫn theo con gái của cô đi cùng, vẫn có chú định tán tỉnh cô, con gái cô cáu, em mắng chú ý luôn, về em kể với chồng cô và từ đó đến giờ, cô chưa bao giờ gặp lại các bạn hồi cấp 3 nữa, 1 phần là do công việc, 1 phần là chú biết cô rảnh lúc nào, chú đưa cả gia đình đi du lịch luôn, chả bao giờ cho cô đi với bạn
Cô thì từ nhỏ đến lớn, chưa 1 lần nào cô đi chơi riêng với cả các bạn nam cả, đến lúc có chồng cũng thế, giữ ý chả bao giờ đi chơi riêng cả, cô đi với nhóm bạn thì chồng cô có hơi ghen, tại vì ngày xưa nhiều chú theo cô đến tận bây giờ mà
Dành cho con trai của mẹ: 
Mẹ biết là con ghen giống bố con, con không thích cô bé kia như thế là việc của con. Có thể tuy hơn con 1 tuổi, nhưng cô bé đó chắc gì đã suy nghĩ đến cảm xúc của con, cãi nhau là chuyện bình thường mà, chắc gì cô bé đó đã trưởng thành, đã biết nghĩ đến xung quanh ?
Con à, tình đầu là mối tình sâu đậm nhất, là mối tình mà con sẽ nhớ nhiều kỉ niệm nhất ... Nhưng chưa chắc nó đã có happy ending. Mẹ biết con yêu cô bé đó là vì cô bé đó học giỏi, con bảo xinh nhưng trong mắt mẹ thì bình thường, cô ý chăm chỉ hơn con và cô ý đồng ý làm bạn gái con
Nhưng con trai à, con nhìn lại mình đi, 1m74, 76kg tuy không phải là quá thấp, nhưng con to, con khỏe, con bảo với mẹ là cô bé đó 1m58 và chưa đến 50kg, trông con có đến nỗi tệ đâu, cũng dễ nhìn, cũng để bao cô gái mơ ước chứ, con từng kể với mẹ là: Mấy đứa ở trường con, mấy đứa 99, 2000 toàn thích con mà con chả biết tại sao. Con nhớ không, nếu không chịu được cô bé đấy đi chơi với bạn thân khác giới thì con có thể chia tay mà, còn nhiều lựa chọn khác cho con mà, dù gì đi nữa thì mẹ vẫn là mẹ của con, mẹ yêu con cho tới lúc mẹ không thể yêu con được nữa ...
Gửi đến cô bé người yêu con trai cô và các bạn nữ đọc confess này:
Các con gái à? Các con nên biết là con trai có tính hay ghen, à ghen hơn cả Hoạn Thư luôn. Các con đừng nghĩ là: Các con không yêu 1 lúc 2 người hay còn gọi là 1 tay bắt 2 cá thì mới là chung tình, không lăng nhăng, các con không nên đi chơi riêng với các bạn nam khác, dù thân đến mấy, có thể các con thấy là bình thường, nhưng mà bạn của con, bạn của người yêu con nhìn thấy được sẽ có thể nghĩ là con bắt cá 2 tay, họ có hiểu chuyện đâu, chỉ là thấy: Con đi chơi riêng với 2 bạn nam và con đều cười đùa, thoải mái. Và nhỡ, người đó bảo lại với người yêu của con thì sao ? Các con có muốn cãi nhau không? Có thể là suy nghĩ của các con khác cô, nhưng cô thấy con trai cô như thế, cô bảo vậy thôi
Chào các con
Đọc thêm

Chuyện là thế này nhé

Chuyện là thế này nhé, em là K58, gấu em cũng là K58, em đỗ đại học bố mẹ thưởng cho 1 chiếc iphone 7 32Gb, em từ trước tới giờ chưa biết mùi iphone là gì, em toàn dùng ngu phone thôi, nhưng bố mẹ em bảo là "Thôi thì đỗ đại học bố mẹ thưởng cho cái điện thoại tốt mà dùng, dùng khoảng 5-7 năm ra trường đổi sau, mua cái nào tốt tốt mà vừa học vừa làm được ấy", thế em mới xin phép bố mẹ mua cho iphone 7 Black 32gb, em cũng ko dám mua plus hay dung lượng cao vì sợ đắt quá. Thế là bố mẹ mua tặng em...
Tuần trước em với gấu cùng cả team bạn thân có đi Nha Trang chơi, nam nữ riêng nhé ko anh chị lại bảo tí tuổi đầu mất zại...và chúng em cũng tắm biển luôn, cái dòng Iphone 7 chống nước ấy, nên em mang ra để chụp ảnh ở biển, rồi người yêu em mượn chụp với mọi người, em với mấy thằng thì nhảy xuống biển tắm trước. 1 lúc sau thấy cả lũ con gái cũng xuống biển rồi chụp ảnh luôn, chúng em cũng lon ton chạy ra chụp cùng, bắt đầu là chụp 2,3 cái ở dưới nước, xong lên cả lũ đang chuẩn bị tự sướng, gấu em giơ con điện thoại em lên tự dưng ngỏm...đen xì màn hình. Đùa cảm giác nhìn thấy máy tự dưng tắt màn hình ngỏm 1 phát nó thốn ko chịu đc, kiểu phát khóc luôn ấy, cảm giác món quà 18 năm bố mẹ tặng mình giá trị thế nó chết ngay trước mắt mình, em cũng mạnh mẽ "Thôi cứ chơi đi, tí mang ra hàng xem sau"...đến lúc mang ra hàng
"Máy em chết IC rồi nhé"
...Thôi, mọi thứ sụp cmn đổ -_-, bảo người yêu giờ tính sao, hay 2 đứa góp tiền mua lại blah blah....cãi nhau mới kinh anh chị à -_- đổ tại em là bảo nó chống được nước nó mới mang xuống chứ ko mang xuống làm gì...
Haizzz.giờ đúng kiểu tiền mất, tật mang, tình tan, gia đình lộn xộn, về nhà cũng bị bố mẹ mắng nữa...
Đắng mề thật...Giờ ko biết kiểu phải ntn cho hợp tình hợp lý...
Đọc thêm

Đơn giản chỉ là mình muốn tâm sự

Đơn giản chỉ là mình muốn tâm sự.
Mình là cựu sinh viên của trường, K47. Hiện mình đã đi làm với mức lương sống khá thoải mái. Mình có đôi chút lời tâm sự về cuộc đời minh với các bạn. Ngoại hình của mình khá bình thường, được mọi người nhận xét vui tính, thích đi du lịch và bạn bè cũng khá nhiều. Nhưng phía sau con người đó, mình có một bí mật không dám chia sẻ với ai. Mình yêu cô bạn thân của mình, từ hồi cấp 3 cho đến tận bây giờ. 2 tụi mình bên nhau, cùng trải qua gần như tất cả những cột mốc quan trọng nhất trong cuộc đời: thi đại học, thời sinh viên khó khăn, tốt nghiệp rồi vật vã tìm việc. Bạn ấy trái ngược hẳn với mình, xinh đẹp trầm tĩnh, ít bạn bè giao thiệp, nhiều vệ tinh vây quanh và hiện đang làm cho 1 ngân hàng top trong nước. Nói về công việc để mọi người hiểu, chúng mình không áp lực về tài chính, đều có ăn học đàng hoàng chứ không phải kiểu tuổi trẻ bốc đồng nữa. và đến đây mình thừa nhận, mình là nữ. Mối quan hệ của tụi mình như mọi người vẫn nói, là trái với lẽ thường. Cách đây gần 2 năm bạn ấy chính thức thông báo với mình rằng bạn ấy quyết định sẽ đi lấy chồng (trước đó bạn ấy cũng có bóng gió rồi). Khoảng thời gian đó rất kinh khủng vì cả 2 hai vẫn còn tình cảm với nhau. Đó là mình tự cảm nhận, vì bạn ấy khóc rất nhiều, nhưng không bao giờ mở miệng nói ra suy nghĩ bản thân cho mình biết nên mình chỉ đoán thôi. Mình thì dường như suy sụp, kiểu như tất cả tình cảm mình đều đã dành cho bạn ấy: tình bạn, tình yêu và tình thân. Mình không trách gì bạn ấy vì bạn ấy phải chịu áp lực từ gia đình rất nhiều. Mình yêu bạn ấy nên mình tôn trọng quyết định đó. Chỉ là đã gần 2 năm trôi qua rồi, mình vẫn không thoát ra được thứ tình cảm đó. Mình vẫn đi làm, du lịch, tập thể dục, gặp gỡ bạn bè như bình thườn nhưng chỉ mình biết mình không quên được. Cái cảm giác yêu mà không được nói ra, quan tâm không được thể hiện đó rất khó chịu. Mình sợ một ngày mình sẽ phát điên vi dồn nén quá nhiều, không dám chia sẻ cùng ai. Hằng ngày lúc thời gian rảnh mình vẫn không ngừng tìm kiếm thông tin của bạn ấy, như bạn ấy đi làm thế nào, đi chơi chỗ nào, hoặc đã quen ai khác chưa. Mình thực sự cảm thấy vô dụng và bất lực quá. Mình cũng rất cố gắng tìm niềm vui bằng cách đi chơi nhiều hoặc lao vào làm việc, học thêm. Nhưng dường như tình cảm của mình dành cho bạn ấy lại chẳng vơi đi được tí nào. Thật sự mình tuyệt vọng quá
Đọc thêm

Yêu thầm anh từ lâu rồi

Em với anh ấy học cùng khóa.Trời ơi yêu thầm anh từ lâu rồi năm nay mới được học chung.Hằng ngày cứ hay ngắm anh ấy,trời ơi dễ thương hết biết.Những lúc anh tập trung suy nghĩ về một vấn đề nào đó là cứ hoay xoắn tóc,vò đầu rồi để tay lên cằm chăm chú nghĩ.Lúc buồn ngủ,thay vì người ta gục thì anh chống tay rồi cúi đầu xuống ngủ.Lúc anh ta chơi với bạn là anh ấy nói chuyện rất vui vẻ hòa đồng,.... Mỗi ngày ngắm dần yêu anh ấy,người gì đâu dễ thương hết biết. Thậm chí còn tìm tòi facebook của anh,mỗi ngày vào trang của anh chỉ để ngắm ảnh anh.
Cho đến một ngày,em mới phát hiện ra một sự thật khiến em tuyệt vọng......Em vẫn nhớ vài tháng trước cái ngày đó,em với con bạn bàn tán về crush,em mới kể với nó em thích A.Nó nghe thế xanh mặt rồi nói với em về tin đồn của A.Mọi người biết đấy,tin đồn đa phần là giả nên em nào có tin mấy,rất nhiều lần nghe rồi......Nhưng khi đến ngày đó,trời nắng choang choang,như mọi khi em tìm động lực từ việc xem ảnh facebook của anh để vơi đi con nóng thì xem thấy cảnh anh với một người con trai khác đứng cạnh nhau cười,ừ thì nhìn anh rất dễ thương,bức tiếp là anh với anh nãy đi chơi phố,rồi cứ tiếp tiếp và đến cái bức anh với anh nãy hôn nhau.....Trái tim tan vỡ,vậy ra lời đồn là thật,biết thế em sẽ dừng yêu anh ngay từ đầu rồi huhu
CON TRAI NÓ ĐẾN VỚI NHAU HẾT RỒI T^T
Đọc thêm

Ông anh em bị tự kỷ rồi

Em là K57, anh ruột em là K47. Ngày trước anh có yêu 1 chị cũng K47 học khác khoa, em biết vì ngày trước chị với anh ấy là bạn thân, cấp 2 cấp 3 và lên đại học yêu nhau, cũng vui buồn đủ cả...2 gia đình cũng biết mà đùng 1 cái 2 anh chị chia tay sau 1 năm ra trường...chị lấy chồng luôn, anh shock lắm. Từ ấy đến h anh cứ như tự kỉ, thở dài suốt....anh cứ đi làm rồi học văn bằng 2 rồi đi học các chứng chỉ, học cả cao học, giờ đã xong hết r, anh đi làm ngoài cũng lương 1,5k chứ ít gì, có nhiều chỗ gọi a về làm nhưng anh ko đi vì anh thấy xa nhà....
Bố mẹ lo lắm, bảo là sao mày ko kiếm ng yêu đi anh cứ bảo chán rồi, còn thích thì nhận con nuôi -_-
Bố mẹ bảo anh sao suốt ngày ở nhà xem tivi thế, đi chơi với bạn đi, anh ra đầu ngõ đánh cờ tướng với mấy bác U50, U60.
Anh cũng chẳng thích mua sắm, k thích du lịch, thỉnh thoảng hỏi bố mẹ thích gì ko con mua, bố mẹ em bảo chỉ cần anh ấy lấy vợ...anh bảo "bố mẹ đi mà lấy" -_-
Mà em phát hiện nhá, ông này còn ko xem phim heo nữa, kiểu mẫn cảm ấy, từ đầu nghĩ ông gay nhưng ko phải ạ :'( là ông cứ vậy thôi, bố mẹ em lo lắm, có cách nào chữa cho ông ko, em còn sợ ổng 1 ngày ông tự tử ấy, lắm lúc cư xử như hâm...
Đọc thêm

Mình là K53, người yêu mình là 1 em K57

Mình là K53, người yêu mình là 1 em K57...mới chia tay hôm qua xong. Chúng mình yêu nhau được gần 1 năm, chỉ cách đây 1 tháng thôi vẫn còn mặn nồng, vẫn đưa nhau đi chơi, 20/10 vẫn hoa hoét quà cáp, đi ăn uống.... N.y mình thì tính hơi trẻ con, hay nhõng nhẽo cũng may công việc mình lại là công việc văn phòng, về nhà cái là hết việc nên hay qua chỗ nó đưa nó đi chơi, thỉnh thoảng tối mình có qua chỗ nó chơi, có cả bạn nó ở nhà luôn nên ko có chuyện lăng nhăng đâu nhé...mà vì tính nó trẻ con nên toàn kiểu nghịch mấy cái trò như trẻ con luôn, mình lại từ trước tới giờ chuyên có kiểu yêu ai thì chiều hết mực, nhưng trong khuôn khổ mình có thể ấy...nào là vẽ đồng hồ vào tay, vẽ lên mặt, thậm chí còn vạch bụng mình lên vẽ be bét vào người xong ngồi cười. Lại còn thích sờ ti mình...thực ra ngực mình hơi to, như ngực đàn bà ấy -_- nên là nó ngứa tay nó nắn nó véo nó cấu đủ kiểu, lắm lúc kiểu ko cho nhưng nó lại dỗi nên thôi. Có hôm kiểu mình đi làm về mệt ,qua đó chơi, 2 đứa nó tranh thủ đi mua gì đó thế là mình ở phòng ngủ quên mất, lúc chúng nó về, nó dán miếng waxing vào chân mình rồi lột...cảm giác lúc đấy kiểu thốn lên tận óc ấy...tất nhiên sau đó mình ngồi cạo hết lông rồi vì...tự dưng cả đám lông đen xì mất cả 1 mảng to dài...đợt đó mãi mới mọc lại...
Có hôm nó dỗi, hỏi nó muốn gì, nó bảo muốn cạo lông nách mình...Biết gì ko :'( Mình cũng cho cạo luôn, hôm sau đi đá bóng mình mặc áo cộc tay, mấy thằng đá bóng cùng nó cứ cười cười xong bảo "Nách mày ko mọc được lông à, hay là cạo đi cho đẹp trai hơn" -_-
Nghe chắc bạn nữ thích lắm nhưng sự việc bắt đầu từ đây, dạo này dến đợt cuối năm, mình cũng bận, ko chiều đc em ấy như trước phần lớn là ko có thời gian nhưng nó lại bảo mình là hay là có con nào rồi...mình cũng giải thích chán rồi, dần dần 2 đứa việc bé xé ra to rồi...em ấy ko còn thích mình nữa...mình cảm thấy vậy...mình có hỏi lại em ấy như mọi khi "Bây giờ anh phải làm sao?"...."Anh có giỏi thì cạo đầu đi xem"...hôm kia mình đi cạo thật, vì ngày trước, mỗi lần giận mình hỏi câu ấy, em ấy bảo gì mình làm theo thế là hôm sau hết giận...
Hôm qua mình có mang bó hoa, với cái đầu trọc lốc đến phòng nó, chưa kịp gọi đúng lúc nó dắt xe đi đâu đó, nó nhìn cái đầu mình rồi bật cười, nhưng cười kiểu khinh khinh
"Thế đi cạo thật à anh, làm đàn ông mà nói gì nghe đấy à. Chán lắm, xin lỗi anh, em thích người khác rồi"...Mình bực quá, vứt mọe bó hoa rồi đi về...
Mình cũng buồn lắm chứ, nhưng sau 1 ngày tĩnh tâm tự dưng mình thấy, hình như 1 năm qua, mình hơi ngu...ngay cả việc cạo đầu, cũng ngu nốt...đời thì ko như là mơ, thứ 2 mang quả đầu này đến văn phòng ko biết sếp có hỏi gì ko...
Cay thật...
Đọc thêm

Đắng lắm mọi người ạ

Đắng lắm mọi người ạ ... Chuyện kể là như thế này. 2 hôm trước em mới bị dập tắt mối tình chưa kịp nở hoa của em xong. Chưa kịp nói em thích anh từ cái nhìn đầu tiên gì cả anh ấy đã .phán ngay câu rằng : " Anh luôn yêu thương em em gái của anh ạ <3 <3 <3 ". Cái định mệnh cảm giác đó phải nói đắng kinh hồn ấy. Thế mà buồn bực đi ra công viên chạy bộ hít thở không khí trong lành gặp nhau một đôi đang tình cảm mới đau chứ. Thôi thì ôm hôn không nói còn abcxyz nữa. Chẳng lẽ lúc ấy em lại quay lại share link phim 18+ full hd. 11h rồi thích thì lôi nhau vào nhà nghỉ chứ giữa chốn đông người chỉ muốn đi qua hét to lên cho chúng nó giật mình. Đến tiếp hôm qua em vui vẻ đi tập thể dục cho khỏe người thì ôi thôi quay 4 hướng đều thấy mấy đôi ngồi âu yếm cảm giác tủi muốn khóc ý. Chẳng lẽ lúc ấy về nhà lại nhắn tin cho cái anh đang theo đuổi em là đồng ý .Thôi thì méoo mó có hơn không. Ngậm ngùi đi về thấy 2 anh đẹp zai lắm đang vui thì thấy cảnh đắng tập nữa hai anh ấy tay cầm tay rồi ôm các kiểu. Cái gì thế trai nó yêu nhau mới khổ. Thế này thì bao giờ em mới hết kiếp fa đây. Cũng đâu phải xấu ma chê quỷ hờn hay như Thị Nở đâu. Mà Thị Nở còn có Chí Phèo còn em thì nấu ăn ngon biết chơi lol , biết làm rô bốt , biết cả kinh doanh mà vậy đó. Chẳng lẽ số kiếp em vậy sao. Mấy người nói em còn trẻ yêu đương sớm làm gì em thì thấy đống bạn em có chậu để về mà đau lòng. Người ta đi chơi tình cảm mình ở nhà ôm lap chơi Lol không thì lại xi xa xì xồ tiếng Nhật. Ai cho em biết số em sao nó lại chớ trêu vậy. Mẹ còn nói không biết mai này ai nuôi nổi mày nữaa =.=
Đọc thêm

Tâm sự cùng người...già.

Tâm sự cùng người...già...
- Mặc quần đùi, đi chợ, gặp 1 bà mẹ bế 1 đứa cháu, bà ấy nhờ mình bốc cho 1 ít ớt, bốc xong đưa cho đứa trẻ "Cảm ơn bác đi con"...Bác?
- Lần đầu đi phỏng vấn ở công ty...Nhìn em như kiểu sinh năm 75 ấy?...75?
- Lần đầu đi làm ở công ty, gặp mấy chị U88,87..."Anh lấy vợ lâu chưa, anh chắc phải 2 cháu rồi nhỉ?"...2 cháu?
- Hôm đó công ty có mở 1 buổi thăm quan cho các em sinh viên thực tập trường Kinh tế, vui lắm, kiểu các em khóa dưới đến chơi ấy..."Chú ơi, cho cháu hỏi chút?"....Chú?
- Đi liên hoan công ty, gặp 1 ông bên kĩ thuật sang mời chén rượu "Em chào anh, em là...." - "Cậu sinh năm bao nhiêu..." - "Tớ sinh năm 9*...." - "cậu bằng tuổi tớ" - "Thật á" - "Thật, có cần xem cmt không"....hắn cười như bố đẻ em bé luôn...
- Tán gái, tán 1 em K58 được 2 tháng rồi đấy, cũng thử hỏi kiểu thả đèn xanh "em thấy anh với em hợp nhau ko :D" - "Anh hâm à, anh nhìn em với anh xem, anh thì như ông già, còn em thì lại như trẻ con, em với anh đi với nhau người ta còn tưởng bố con, chú với cháu...."
...Mệt thật....cuộc đời là vậy, thằng ăn ko hết kẻ lần chẳng ra. Có những đứa trẻ mãi ko già và có những đứa già mãi mà ko trẻ....
Tậm sự của 1 thanh niên sinh năm 92, K52 NEU mà rửa mặt nhanh hơn gội đầu...à lộn, gội đầu nhanh hơn rửa mặt
Đọc thêm